TỰ GIỄU
(Bài
xướng)
Đèn sách theo đòi mấy tháng qua
Luật niêm lõm bõm thuộc dăm ba.
Vần thông học lỏm ông Đồ phố
Vế đối ăn vay cụ Giáo nhà.
Đáy giếng đâu tường trời lớn nhỏ
Chân mây nào biết đất gần xa.
Ngỡ mình nay đã thành thi sỹ
Thằng ngọng nghêu ngao hát đó mà
Phan Thị Lợi
Thuần Hưng Khoái Châu Hưng
Yên
ĐT: 01693214040
NHỮNG BÀI HỌA
TỰ GIỄU
Xướng: Phan Thị Lợi
Họa: Đồ Cóc
Đền sách theo
đòi mấy tháng qua
Luật niêm lõm
bõm thuộc dăm ba.
Vần thông học
lỏm ông Đồ phố
Vế đối ăn vay cụ
giáo nhà.
Đáy giếng đâu
tường trời lớn nhỏ
Chân mây nào
biết đất gần xa
Ngỡ mình nay đã
thành thi sỹ
Thằng ngọng
nghêu ngao hát đó mà
Thằng ngọng nghêu ngao hát đó mà
Chim vừa vỡ bọng định bay xa
Bài thơ viết dở che khe liếp
Ấn phẩm in xong xếp xó nhà.
Bới quẩn, gà què ăn xẩm tối
Sủa suông, chó ghẻ cắn canh ba
Đem thân cóc chết ra hong nắng
Rõ vạch vôi hằn, quệt sáng qua!
2-9-2014
Phan Hằng (Hữu Chương)
TIẾN SỸ RỞM
Thấy nói ngàn pho sách đọc qua
Công trình khaỏ dịch cũng đôi ba.
Rêu rao giữ cốt hồn dân tộc
Quảng cáo mang nguyên khí nước nhà.
Chữ nghĩa ngô nghê kêu trác Việt
Ngôn từ ngớ ngẩn bảo xâu xa.
Văn chương há phải là đơn thuốc?
Tiến sỹ hư danh, rởm đấy mà
Nguyễn Khắc Chung
MÙA QUAN HỌ
Quan họ vào mùa chẳng bỏ qua
Chị hai Kinh Bắc đợi anh ba
Quai thao nón thúng chờ bên hội
Khăn xếp áo the đón tại nhà
Nhớ bạn thầm mong mau được gặp
Qúy người ao ước mãi đừng xa
Miếng trầu cánh phượng tình nồng thắm
Đến hẹn giao duyên quá mặn mà.
Nguyễn Huy Vụ
Ngỡ Tưởng
Tưởng ngọt như đường
nghĩ dễ qua.
Nhủ lòng quyết chí vượt
phong ba.
Ai hay dốc dựng muôn trùng núi.
Mới biết vực sâu vạn nóc nhà.
Khỏi giếng té ra giời rất thẳm.
Qua đèo ngã ngửa bể càng xa.
Từ xưa cứ ngỡ ngon như
kẹo,
Biết thế nào ai dám mặn
mà.
03/09/2014
CAO BỒI GIÀ
XIN HỌA :
Chữ nghĩa văn chương biết
biết qua
Lăm le chiết tự, chẻ làm ba
Thất ngôn kiểm vận, xưng đầu
xóm
Bát cú so niêm, tưởng nhất
nhà
Hạc tất ngọng mồm
càng líu chíu
Phong yêu đơ lưỡi quá xà xa
Ô hay cứ ngỡ đà
thi sĩ
Mới thẹn ta đây…dốt quá mà !
. Trần Ngọc Bích
HỌC ĐÒI
( Họa bài “ Tự giễu” )
Đồn rằng chắp bút mấy năm qua
Tưởng mấy nghìn bài mới có ba
Ý, mộng như hoa trao đất nước
Lời, mong tựa nhạc tặng quê nhà
Vò đầu chẳng thấy thơ bay bổng
Bóp trán không còn tiếng vọng xa
“Lực bất tòng tâm” đành chịu vậy
Theo chân các bác tí thôi mà.