Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015


                                  TẾT HÀN THỰC CẢM  TÁC
                                 
                                  Vô  tình đốt lửa giết trung lương
                                  Vạn thế  toàn dân mãi tiếc thương.
                                  Khốn bĩ  lòng ngay  luôn rạng tỏ.
                                  Vinh quang  dạ hiểm mới phô chường.
                                  Bảng vàng xưa khắc gương hào kiệt
                                  Bia đá giờ ghi tựa cửu chương…
                                  Sử sách rạng danh tên Giới Tử…*
                                  Vài dòng kính cẩn nén tâm hương.

                                                                                                                                        Huy Vụ 
                                                                                                                                          03/03 Âm lịch

                        

              *Giới Tử Thôi : trung thần thời  chiến quốc phò vua Tấn  bị vua  Tấn  Văn Công đốt chết Sau vua hối hận lập miếu thờ lệnh toàn dân 3 ngày giỗ không được đốt lửa, đồ ăn  chay lạnh. được đun nấu từ hôm trước



Bài họa của Phan Hằng

Giơí Tử Thôi là bậc đống lương
Đốt rừng chịu chết cháy mà thương
Trò đời vụ lợi lòng thêm chán
Thế sự bon chen dạ lại chường.
Tiếng tốt muôn đời bia vạn chữ
Danh thơm dũng liệt sách nghìn chương.
Trung quân tiết tháo không cầu cạnh
Cảm kích chân thành, thắp nén hương

                                    Phan Hằng









                            

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015




THĂM LÚA
      (Phúc đáp)


                                                NẮNG NÓNG ĐẦU MÙA
* Thơ NGUYỄN KHÔI
(Tặng: Đồ Cóc - Nguyễn Anh Tuấn)


Em từ Sài Gòn ra
Trời nóng 38 độ
Nắng táp mặt, cháy da

Hạn hán thật đáng sợ.

"Nghêu" Tiền Giang chết đỏ

Đồng Nai "liều" lấp sông

Hà Tĩnh "sập" giàn giáo
Toàn những chuyện đau lòng !
Hà thành "cây" bị đốn ?
Vớ bẫm tụi ăn chia ,
Dân đi đường dãi nắng
Mồ hôi tuôn đầm đìa...
Năm nay sớm nắng nóng
"Hà Nội xanh" : còn, mừng
Lên Hồ Gươm hóng mát
Ngồi dưới tán Lộc Vừng. 

Hà Nội 30-3-2015
ngày nắng đầu mùa 31 -oc

Bài này được đăng trên: > http://lengoctrac.com/?655=5&658=32&657=6946&654=4 

Tuan Nguyen
Nguyễn Khôi-Nhà văn Hà Nội & Đồ Cóc - Xứ Nhãn
(Nhà báo Thu An chụp 20-3-2015)

                THĂM LÚA
                     Tặng Nguyễn Khôi

                    Phóng xe ra tận ruộng
                         Giữa buổi sáng mùa xuân.
                       Cơ giới hóa nông nghiệp
                            làm ruộng, không lấm chân.

                    Lúa nhà mình một đỗi
                Cỏ vàng lụi đôi bờ,
                          Nước trong, không cua ốc
                         Trời xanh, vắng cánh cò!
                 
                          Nhớ! Anh đang cầm súng
                            Giữ chủ quyền biển Đông .
                                                                  Lúa đương thì đứng cái                                                                  Anh có về thăm không?

                                                                                       Tháng Thanh minh 2015
                                                                                     ĐỒ CÓC


Thủy Đỗ Bích

09:39 (16 phút trước)


Em chúc mừng anh Nguyễn Khôi có bạn Sài Gòn ra thăm và cùng vãn cảnh Hồ gươm thật vuiBài thơ của Thầy Anh Tuấn cảnh đẹp tình cảm nhưng phảng phất tâm trạng . Em viết cảm tác nhé . kính 2 anh luôn an vui .


THĂM ĐỒNG

             Mừng lúa xanh mượt đồng
       Cảnh làng quê thư thái
      Muốn tô thêm cánh cò
Cua ốc vắng mà lo
      Giữ sao nền sinh thái 
     Ước mơ bình yên mãi
              Còn nhiễu trong giặc ngoài

                          THU AN
  1. Lê Trường Hưởng06:16 Ngày 16 tháng 04 năm 2015
  2. Sài Gòn đã nắng nóng
    Hà Nội càng cháy bỏng
    Cây xanh chặt trụi rồi
    Che mát đâu còn bóng?

Ảnh hồ sơ của Vụ Nguyễn Huy

HUY VỤ noreply-comment@blogger.com

10:39 (31 phút trước)

Xin góp thêm ạ

           Nếu so cái nắng ngoài trời
Làm sao sánh với nóng nơi lòng mình
           Thế sự ngẫm thấy mà kinh
Oái oăm lắm kẻ nghĩ bình thường thôi                            
                                      Huy Vụ